Saturday, January 15, 2011

THIỀN ỨC CHẾ TÂM


Hỏi: Kinh bạch Thầy, theo thiển nghĩ của con: ‚Đi xa từ gần, lên cao từ thấp, muốn dễ phải khó‛ Phải chăng HT Thích Thanh Từ đã bỏ qua chân lý này, nên Ngài đã áp dụng pháp môn tu thiền dùng pháp hành ngồi cô lập tứ chi dẹp vọng (ức chế tâm) Ngài cho là thù thắng. Nhưng qua trắc nghiệm con thấy đúng là bế tắc. Ngồi một ngày 3 thời, mỗi thời hai tiếng cô lập thân tâm, dẹp vọng, chân thì đau mà vọng chẳng dẹp được, nó còn mống lên, như thế có phải tự mình làm khổ mình không?

Đáp: Đúng vậy ngồi thiền như vậy là ức chế cả thân tâm tự mình làm khổ mình. Trong kinh sách Nguyên Thủy đức Phật đã dạy: Ngăn ác diệt ác phápđể được giải thoát, thế mà ngồi đau chân khổ sở mà không chấp nhận nó là ác pháp sao? Tu không giải thoát đã tự làm khổ mình thêm mà cứ tu, đó có phải là vô minh không?

Tu không tìm thấy sự giải thoát ngay liền thì không đúng với đường lối đạo Phật. Xưa đức Phật dạy: ‘Pháp Ta không có thời gian, tu tập sẽ có kết quả ngay liền‛. Vậy mà ngồi thiền đau chân như ai bẻ giò bẻ cẳng thì làm sao có kết quả ngay liền được? Đó là tu sai pháp Phật rồi, tự làm khổ mình mà không biết.
(ĐVXP tập X)

Như vậy là chúng ta đã tu theo pháp môn của ngoại đạo. Tu theo đạo Phật dù ít dù nhiều ta cũng tìm thấy sự giải thoát ngay liền, cho nên đức Phật nêu lên mười điều kiện: “Chớ có tin....chớ có tin...., chỉ tin vào pháp thiện, pháp tu tập không đau khổ. Vậy mà mọi người tu trong đau khổ mà vẫn tin là pháp giải thoát thật là buồn cười cho những người vô minh mà cứ tưởng mình là minh.

No comments:

Post a Comment