Hỏi: Kính thưa Thầy, Thầy xác định là không có cõi
siêu hình nhưng có nhiều kinh nói đến các cõi Trời, và người ta làm được gì đều
bảo là nhờ chư Thiên hoặc Tam Bảo gia hộ. Vậy có cõi mà họ không có sắc thân
chăng?
Thưa Thầy! Nếu có thì họ có phải ở vào cõi siêu hình
không Thầy?
Trong băng Thầy có nói mấy ông ở cõi Trời, nhìn
xuống thế gian thấy khoa học hiện đại tạo đời sống tiện nghi hơn nhiều, nên họ
cũng khoái xuống trần gian. Xin Thầy giải thích cho con hiểu rõ thêm ?
Đáp: Kinh Thập Nhị Nhân
Duyên và kinh Pháp Môn Căn Bản đã xác định không có các cõi siêu hình (linh
hồn), 33 cõi Trời toàn là các cõi tưởng tri[1]
chứ không phải là cõi liễu tri[2],
cho nên những kinh khác nói đến cõi Trời hoặc cõi Địa Ngục đều chỉ là nói đến cõi
Tưởng ấm, cho nên nhiều người không hiểu tưởng là Đức Phật nói có cõi siêu hình
thật sự. Đức Phật không bao giờ tự mâu thuẫn với mình, bài kinh Pháp Môn Căn
Bản đã xác định rõ ràng, tất cả cõi Trời mà Đức Phật nói ra đều là cõi tưởng,
cõi không có thật.
Khi một người
còn sống là có cõi hữu hình (hữu sắc) và có cõi siêu hình (vô sắc). Khi một
người mất đi thì cõi hữu hình mất và cõi vô hình cũng mất luôn.
Trong kinh điển Phật dạy : Thiện là cõi chư Thiên,
ác là cõi Địa ngục, dục là cõi nhân gian. Quý Phật tử hãy đọc tập 3 Đường Về Xứ
Phật, Thầy đã giải đáp về thế giới siêu hình rất rõ ràng.
Chư Thiên và Tam Bảo không có gia hộ vì gia hộ là
trái với luật nhân quả (phi đạo đức), nhưng người ta thường sống theo thói quen
nên hễ làm một điều gì thành công thì bảo là chư Thiên hay là Tam Bảo gia hộ
chứ sự thật thì không có ai gia hộ mình cả mà chỉ có công sức của mình và những
hành động làm những điều thiện sống đúng trong đạo đức nhân quả, do nhân làm
thiện nên quả phải thành công tốt đẹp, nếu nhân làm ác thì quả sớm muộn gì cũng
phải gặp thất bại.
Chư Thiên cũng chẳng có, cõi siêu hình cũng không
có. Thầy nói mấy ông ở cõi Trời nhìn xuống thế gian…là nói mấy ông đi tu mà
không dám bỏ dục lạc thế gian.
Như Thầy đã dạy ở trên: cõi Trời là cõi thiện, quý
Thầy đang ở trong chùa tức là ở cõi thiện, cõi thiện tức là cõi Trời. Cõi Trời
cơm ăn áo mặc rất đầy đủ không làm vẫn có ăn có mặc thế mà quý thầy còn chạy
theo dục lạc thế gian ăn uống phi thời áo quần sang cả, chùa cao Phật lớn xe cộ
đủ loại, ti vi, tủ lạnh, máy điều hòa không khí ,v.v.. thế gian có vật gì thì
trong chùa có vật nấy như vậy các vị có phải ở trên cõi Trời mà nhìn xuống thế
gian sanh tâm ham thích không?
Có dịp Thầy sẽ giải thích thế giới siêu hình (linh
hồn người chết) có hay không để các con không còn nghi ngờ. Bởi vì các hiện
tượng siêu hình thường xảy ra chung quanh các con, nên làm sao người ta rõ được
là không có thế giới siêu hình.
Trong việc tìm hài cốt liệt sĩ, linh hồn người chết
về nhập đồng cốt để chỉ cho thân nhân tìm xương cốt, khiến cho người ta phải
chấp nhận có linh hồn, mà đã có linh hồn thì phải có thế giới siêu hình, vấn đề
này làm các nhà khoa học cũng điên đầu, nhưng đối với những vị tu sĩ Phật Giáo
đã nhập Tứ Thánh Định vượt qua thế giới tưởng ấm thì họ mới xác định thế giới siêu
hình đúng đắn giống như Đức Phật đã dạy: “Thế giới siêu hình chỉ là một thế giới
của tưởng tri chứ không phải liễu tri”.
Cho nên Đức Phật dạy về thế giới cõi Trời là những
người cũng sống trong cõi thế gian như chúng ta nhưng họ sống Thập Thiện, không
sống trong Thập Ác.
Đạo Phật tính theo hành động đạo đức nhân quả thiện
ác mà phân loại Phật, Trời, Người, A Tu La và tất cả các loài chúng sanh theo
tiêu chuẩn như sau:
1/ Thế giới của chư Phật thì vô lậu.
2/ Thế giới của chư Thiên thì Thập Thiện.
3/ Thế giới của loài Người là dục giới và ngũ giới.
4/ Thế giới của A Tu La là sân và ác pháp.
5/ Thế giới của loài chúng sanh là ác pháp nhiều,
thiện pháp ít.
6/ Thế giới của Địa Ngục là toàn ác pháp.
Trên đây là sáu cõi mà Đức Phật đã chỉ cho chúng ta
rất cụ thể như:
1/ Người sống vô lậu là Phật.
2/ Người sống Thập Thiện là Trời.
3/ Người sống giữ gìn ngũ giới là Người.
4/ Người sống thường hay giận dữ là A Tu La.
5/ Người sống ác nhiều thiện ít là chúng sanh mang
lốt người và tất cả loài chúng sanh.
6/ Người sống toàn ác là người ở cảnh giới Địa Ngục.
Sáu cõi trên đây không có cảnh giới nào là siêu hình
cả. Nếu quả thật có cảnh giới siêu hình thì không phải để chúng ta hiểu, vì tri
thức hữu hạn của chúng ta không cho phép chúng ta hiểu nó, thế giới đó nếu có thật
sự thì chúng ta phải có trí vô hạn. Sanh ra làm người chúng ta không thể nào có
trí vô hạn được, trí của chúng ta hiện giờ, đối với không gian thì bị ngăn sông
cách núi, nên không thấy, không nghe, còn đối với thời gian thì bị chia cắt quá
khứ hiện tại và vị lai, cho nên con người phải phát minh ra những loại máy để
xử dụng thâu ngắn không gian và ghi nhớ để hạn chế bớt thời gian chia cắt.
Nếu Đạo Phật có cõi Trời thì Đạo Phật cũng bắt chước
các tôn giáo khác mà thôi, đó là đúc từ khuôn mê muội và quá sợ hãi của loài
người thời cổ, trước sự hùng vĩ của môi trường sống thiên nhiên.
[1] Tưởng tri là sự hiểu biết bằng tưởng thức, không rõ ràng,
cụ thể, thiết thực, nói cách khác cho dễ hiểu, có nghĩa là ý thức không thấy,
hiểu, biết được, nên phải vận dụng tưởng
thức tưởng tượng.
[2]
Liễu tri là sự hiểu biết bằng ý thức rất cụ thể, rõ ràng, thiết thực, không mơ
hồ, trừu tượng, ảo giác.