Hỏi: Kính thưa Thầy, tâm
sắc dục là gì? Đối trị nó như thế nào?
Đáp: Tâm sắc dục là lòng
thương yêu giữa trai gái gồm có tình yêu và tình dục.
Muốn đối trị tâm này, người tu sĩ và người cư sĩ
phải tu tập Định Vô Lậu, quán xét như:
1- Quán xét tâm sắc dục bất tịnh, uế trược, bẩn thỉu,
hôi thối, v.v…
2- Quán thân bất tịnh.
3- Quán tử thi sình trương hôi thúi.
4- Quán xương trắng.
5- Quán xét tâm sắc dục, trong nhân quả nối tiếp sanh
tử luân hồi nhiều đời, nhiều kiếp khổ đau, không những một người mà nhiều
người.
6- Quán xét tâm sắc dục, trong 12 nhân duyên hợp lại
tạo thành một thế giới khổ đau triền miên, bất tận.
7- Quán Tứ Diệu Đế.
8- Quán xét sắc dục, trong đời sống vợ chồng nghèo đói,
con cái nheo nhóc thiếu ăn thiếu mặc, không được học hành tới nơi tới chốn.
9- Quán xét sắc dục, trong đời sống đôi vợ chồng gây gổ
đánh nhau, chửi mắng la khóc.
10- Quán xét sắc dục,
trong đời sống vợ chồng ghen tuông.
11- Quán xét sắc dục, khi
người phụ nữ đang sanh.
12- Quán xét sắc dục, khi
người phụ nữ ôm con nuôi nấng cho đến lớn khôn.
Sắc dục là con đường đi tái sanh luân hồi của tất cả
các loài động vật, không riêng vì loài người, cho nên trên đời này không có
người nào thoát khỏi, chỉ vì sắc dục có mùi vị dục lạc cám dỗ rất mạnh khiến
cho ai cũng đắm mê.
Dục lạc của sắc dục chỉ chốc lát mà để lại cho con
người biết bao nhiêu là sự khổ đau của cả một đời người.
Con đường tái sanh luân hồi ai cũng biết đó là sắc
dục, muốn chấm dứt tái sanh luân hồi mà không dứt tâm sắc dục thì làm sao mà
tránh khỏi tái sanh luân hồi được.
Có người bảo rằng: “Nếu mọi người trên thế gian này
ai cũng ngăn chặn và tránh sắc dục thì con người trên hành tinh này sẽ không
còn nữa, loài người sẽ tuyệt chủng. Nếu mọi người ai cũng không đi vào con
đường sắc dục thì trong môi trường sống này sẽ có một loài động vật sanh ra nơi
thanh tịnh và cao quý hơn.
Loài động vật sanh ra có bốn chỗ sanh:
1- Hóa sanh.
2- Thấp sanh.
3- Noãn sanh.
4- Thai sanh.
Trong bốn loại sanh này có hai loại sanh không đi
vào con đường sắc dục, đó là hóa sanh và thấp sanh còn noãn sanh và thai sanh
thì phải đi vào đường sắc dục. Từ thấp sanh, noãn sanh và thai sanh đi vào con
đường bất tịnh ô uế bẩn thỉu để tạo môi trường hợp duyên sản sinh các loài động
vật.
Hóa sanh, các con đừng hiểu sự biến hóa ra con
người, mà là sự chủ động phối hợp các duyên để sản sanh ra một con người bằng
một khả năng tâm lực, mà chỉ có những người tu hành lìa khỏi các duyên hợp bất
tịnh và đoạn dứt tâm dục thế gian thì mới có đầy đủ tâm lực hòa hợp các duyên
trong môi trường sống tạo nên một con người hoàn thiện, hoàn thiện cả thân và
tâm, có nghĩa là thân tâm của người hóa sanh thanh tịnh không còn một chút dục
và ác pháp.
Như vậy, trên hành tinh này sẽ có một số lượng con
người được sanh ra theo sự chủ động của con người và những con người hóa sanh
này sẽ có một tuổi thọ theo ý muốn của loài người.
Như chúng tôi đã nói ở trên, do tâm lực mà người tu
hành tạo ra khi họ còn mang thân ngũ uẩn, thân ngũ uẩn là một loại thân bất
tịnh được sanh ra nơi con đường sắc dục, con đường ô uế, bẩn thỉu.
Nếu con người toàn bộ đều chấm dứt con đường sắc dục
thì thế gian này rất thanh tịnh và con người sẽ xuất hiện bằng con đường hoá
sanh. Con đường hóa sanh là con đường chủ động sanh ra chứ không phải như con
đường sanh sản bị động như thấp sanh, noãn sanh và thai sanh. Nếu trên thế gian
này con người không sợ nạn nhân mãn cứ để tự do theo đường sắc dục mà sanh đẻ
thì trái đất này sẽ không còn chỗ ở và cũng không có lấy vật gì để đủ ăn mà
sống.
Kế hoạch hóa gia đình là chiến lược hàng đầu của thế
giới chống nạn nhân mãn, cho nên sự sanh sản đi qua nẻo sắc dục là một sự lo
lắng và đau khổ nhất của loài người, nhưng con người cứ mãi đắm đuối trên sắc
dục mà không thấy sự khổ đau, sự lo lắng, sự ưu tư mà những người trí hiểu biết
đang tìm mọi cách thoát ra con đường tái sanh bẩn thỉu nguy hiểm và đau khổ
này.
Đạo Phật đã thấy được điều này, vì vậy Ngài chủ
trương tuyệt dục để chấm dứt con đường thai sanh, khiến cho loài người không
còn khổ đau nữa.
Nếu như vậy, trên hành tinh này loài người sanh ra
bằng con đường hóa sanh thì sẽ có một số lượng con người vừa đủ để sống không
thừa, không thiếu. Tại sao vậy?
Vì con người chủ động sự sanh sản bằng cách hoá
sanh, sanh mà không bị sắc dục lôi cuốn, sanh mà không bị sự đam mê của dục
lạc, sanh mà không bị đau khổ, tự tại thật là hạnh phúc biết bao, sanh mà không
bị động như ba loại sanh sản kia.
Như vậy chúng ta nên chọn lấy con đường sanh sản nào
hơn, nếu chọn con đường sanh sản hóa sanh thì chúng ta phải chấm dứt con đường
sanh sản bằng tình dục. Con đường sanh sản bằng tình dục là con đường sanh sản
bẩn thỉu hôi thúi bất tịnh, uế trược, khổ đau, cho nên loài người sanh ra trên
hành tinh này đều vô minh dù là một nhà bác học vẫn là vô minh. Tại sao vậy?
Tại vì sanh ra từ con đường bất tịnh, uế trược, hôi
thúi, dục lạc hèn hạ, ích kỉ, dơ bẩn giữa đôi trai gái. Cho nên nhà bác học
cũng còn mang bản chất vô minh, còn tự làm khổ mình khổ người, có nghĩa là nhà
bác học vẫn ăn thịt chúng sanh, vẫn còn tham muốn, vẫn còn sân hận, vẫn còn
buồn lo, sợ hãi, phiền não, bất toại nguyện, v.v.. Những con người còn mang bản
chất này là còn vô minh, u tối, dại dột, ngu si dù là họ có những bằng Tiến sĩ.
Người ta cứ nghĩ rằng con người là một con vật thông
minh, biết sáng tạo, sang chế ra mọi thứ vật chất để phục vụ con người, nhưng
con người đã lầm to dù phục vụ con người có tiện nghi như thế nào đi nữa, thì con
người càng khổ đau nhiều hơn vì sự sanh, già, bệnh, chết con người không giải
quyết được, cuối cùng những nhà bác học vẫn đau khổ, phiền não, bất toại nguyện
vì lòng tham, sân, si trong cuộc sống của họ; họ vẫn khổ đau vì thân già yếu
lụm cụm; vẫn khổ đau vì các chứng bệnh; vẫn khổ đau vì phải chết.
Hiện giờ khoa học đang ráo riết đưa ra những đề án
để giải quyết sanh, già, bệnh, chết của loài người, nhưng nếu con người còn
sống trong dục thì những đề án này khó thành công.
Cách đây 2548 năm Đức Phật là người đầu tiên đưa ra
đề án này để giải quyết sanh, già, bịnh, chết của loài người, đề án đó đã trở
thành mọt chân lý của loài người “Tứ Thánh Đế”. Nếu con người trên hành tinh
này thực hiện Tứ Thánh Đế là để giải quyết sanh, già, bệnh, chết thì phải đi về
ngả hóa sanh, chứ không thể còn có con đường nào khác hơn nữa được.
Trên hành tinh này có nhà bác học nào đã thoát ra
khỏi bốn sự đau khổ này chưa? Cho nên vật chất của các ông sáng tạo ra đối với
người vô minh thì nó là phục vụ tiện nghi cho đời sống con người, nhưng đối với
người có trí hiểu biết thì rất lo lắng nó là tai họa của loài người. Tại sao
người ngu cho những phát minh sáng tạo ra vật chất phục vụ tiện nghi cho con
người là hạnh phúc còn người trí thì cho là tai họa ?
Tại vì người ta sanh ra nơi con đường tình dục nên
phải ngu si thấy vật chất cho là hạnh phúc, chứ kỳ thực nó là một đối tượng để
con người chà đạp lên nhau, xâu xé lẫn nhau, giết hại lẫn nhau, làm khổ cho
nhau, trừ ra khi nào con người tránh sanh nơi con đường tình dục thì vật chất
phát minh sáng tạo ra kia mới là hạnh phúc chân thật.
Đạo Phật ra đời giúp con người sanh ra bằng con
đường hoá sanh, vì thế Ngài dạy chúng ta “Ái dục” là khổ đau, là vô thường cần
phải chấm dứt. Nếu loài người ai cũng biết và hiểu được như vậy thì nên cố
tránh xa con đường tình dục, vì con đường đó sản sanh ra con người u mê, uế
trược, bất tịnh, vô minh, vô thường, khổ đau và luôn luôn chịu chi phối trong
luật nhân quả sanh, già, bệnh, chết.